Julius Neubronner Chụp_ảnh_bằng_bồ_câu

Julius Neubronner (1914)

Năm 1903 Julius Neubronner, một người bào chế thuốc ở thị trấn Kronberg Đức gần Frankfurt, tiếp tục thực hiện công việc của cha ông đã làm từ nửa thế kỷ trước và nhận được lệnh làm việc cho một viện điều dưỡng ở gần Falkenstein bằng thư tín do bồ câu đưa. (Thư bồ câu đã bị gián đoạn sau 3 năm khi viện điều dưỡng bị đóng cửa.) Ông đã gởi đi những kiện thuốc khẩn cấp nặng đến 75 gam (2,6 oz) bằng phương pháp này, và định vị trí một số chim bồ câu của ông với người buôn bán ở Frankfurt để kiếm lời từ việc giao hàng nhanh hơn. Khi các con bồ câu mất phương hướng trong sương mù và đến một cách bí ẩn sau 4 tuần trễ mà vẫn được cho ăn đầy đủ, Neubronner như được truyền cảm hứng về một ý tưởng độc đáo là trang bị máy ảnh cho các con chim bồ câu của ông để chúng ghi lại đường đi. Ý tưởng này đã giúp ông kết hợp hai sở thích của ông trong một "môn thể thao kép" là bồ câu vận chuyển và nhiếp ảnh nghiệp dư. (Sau đó Neubronner đã biết rằng bồ câu của ông được chăm sóc của một đầu biếp trong nhà hàng ở Wiesbaden.)[7]

Sau một thử nghiệm thành công về camera theo dõi Ticka trên một tàu hỏa và trong khi cưỡi xe trượt tuyết,[7] Neubronner phát triển một camera thu nhỏ nhẹ có thể gắn vừa với ngực của bồ câu bằng dụng cụ giống như yên ngựa và bộ giáp bọc bằng nhôm. Ông sử dụng camera gỗ với khối lượng 30 đến 75 gam (1,1 đến 2,6 oz), các con bồ câu được huấn luyện thành công cho việc mang thêm tải trọng.[8] Để chụp một không ảnh, Neubronner mang bồ câu đến một địa điểm cách xa nhà ông ta khoảng 100 kilômét (60 mi), ở đây ông gắn cho bồ câu một camera và thả chúng.[9] Bồ câu, muốn bớt được gánh nặng, nó bay về nhà trên một tuyến đường thẳng ở độ cao 50 đến 100 mét (160 đến 330 ft).[10] Một hệ thống khí nén trong máy ảnh kiểm soát thời gian trễ trước khi chụp một ảnh. Để thích ứng với bồ câu mang nặng, chuồng bồ câu có một nơi đáp rộng và đàn hồi và có lối vào lớn.[8]

Phía trên bên trái: Các không ảnh của Schlosshotel Kronberg. Giữa và trái bên dưới: Frankfurt. Phải: Bồ câu mang máy ảnh.Trên: Sectional view of patented pigeon camera with two lenses. Bottom: Pneumatic system. The camera was activated by inflating the chamber on the left. As the air slowly escaped through the capillary at the bottom, the piston moved back towards the left until it triggered the exposure.Máy ảnh được cấp bằng sáng chế với bộ vỏ bọc và các dây mang

Theo Neubronner, ông có nhiều mô hình máy ảnh. Năm 1907 ông đã thành công trong việc xin cấp bằng sáng chế. Ban đầu phát minh của ông, "Method of and Means for Taking Photographs of Landscapes from Above" bị văn phòng quản lý bằng sáng chế Đức từ chối do không thể thực hiện được việc chụp ảnh, nhưng sau khi trưng ra những bức ảnh xác thực thì ông được trao bằng sáng chế vào tháng 12 năm 1908.[11][12] (The rejection was based on a misconception about the carrying capacity of domestic pigeons.[9]) Công nghệ này nhanh chóng được phổ biến rộng rãi khi Neubronner tham gia cuộc triển lãm ảnh quốc tế năm 1909 tại Dresden[13] và Triển lãm hàng không quốc tế năm 1909 tại Frankfurt. Khách tham quan ở Dresden có thể xem những con bồ câu đến, và những không ảnh mà chúng mang về được in thành các tấm bưu thiếp.[2][14] Các bức ảnh của Neubronner đã giành được những giải thưởng ở Dresden cũng như ở các cuộc triển lãm thương mại quốc tế về công nghiệp hàng không Paris năm 1910 và 1911.[15]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Chụp_ảnh_bằng_bồ_câu http://cpascans.canalblog.com/archives/2009/06/11/... http://v3.espacenet.com/textdoc?DB=EPODOC&IDX=AT43... http://v3.espacenet.com/textdoc?DB=EPODOC&IDX=DE20... http://v3.espacenet.com/textdoc?DB=EPODOC&IDX=FR39... http://v3.espacenet.com/textdoc?DB=EPODOC&IDX=GB19... http://books.google.com/books?id=FAbOAAAAMAAJ http://gallica.bnf.fr/ark:/12148/bpt6k1108455 http://www.archive.org/details/dieluftschiffah02hi... http://www.papainternational.org/history.html //www.worldcat.org/oclc/3113299